Có thật nhiều câu thơ, bài xích thơ về mẹ hoặc, chân thành và ý nghĩa, cảm động vị tình u luôn luôn là mối cung cấp hứng thú phát minh ko trạm dừng của những mái ấm văn, thi sĩ. Mẹ là kẻ luôn luôn là nơi dựa vững chãi, nuôi chăm sóc, băn khoăn mang đến con cái từng miếng ăn giấc mộng và dạy dỗ bảo con cái nên người, ko gì rất có thể sánh được vị tình thương của u.
Bạn đang xem: những câu thơ nói về mẹ
Những bài xích thơ hoặc về u vẫn lên khẩu ca thay cho mang đến lời nói cảm ơn và những tình yêu thương cảm dành riêng cho tới u của những người sáng tác, tình thương của u được tương khắc họa rõ rệt và chân thật trải qua những bài xích thơ xúc động và tràn ngập nỗi niềm. Hãy nằm trong bản thân mày mò những bài xích thơ về tình hình mẫu tử vô nằm trong chân thành và ý nghĩa tiếp sau đây nhé.
Top bài xích thơ về u hoặc nhất, va vấp cho tới trái khoáy tim người đọc
Những bài xích thơ về u ngắn ngủi gọn gàng, cảm động
Cha u chỉ có một bên trên đời tuy nhiên thôi, công ơn nuôi chăm sóc và giáo dục của phụ vương u là lớn rộng lớn vô nằm trong. Các bài xích thơ về phụ vương u tiếp sau đây kỳ vọng rất có thể truyền đạt được tình yêu của phụ vương u dành riêng cho con cháu của tôi. Mong rằng chúng ta hãy quan hoài rộng lớn cho tới phụ vương u của tôi, hãy thể hiện tại hành vi thương cảm và chớ lo ngại trình bày lời nói “cảm ơn”.
1. Thêm một người trái khoáy khu đất tiếp tục chật thêm
Nhưng thiếu thốn u trái đất đẫy nước đôi mắt.
2. Con mặc dù rộng lớn vẫn chính là con cái của mẹ
Đi không còn đời lòng u vẫn theo đòi con cái.
3. Dẫu con cái chuồn xuyên suốt cuộc đời
Vẫn ko chuồn không còn những lời nói u ru.
4. Đưa kim qua loa nỗi ưu tư.
Mẹ ngồi vá lại mang đến vẹn toàn sự đời.
5. Mênh mông lòng u thương ta
Xin hòa trở nên bạn dạng tình khúc dưng đời.
6. Hãy bảo rằng con cái thương mẹ
Chỉ thế thôi u thoả nguyện rồi.
7. Mẹ minh bạch như trời khu đất vẫn thành
Như cuộc sống luôn luôn phải có nhập con cái.
8. Trong tâm tưởng con cái muộn mằn viết
Lời cầu ngóng còn u mãi bên trên đời.
9. Đôi vai u một gánh đẫy huyền thoại
Tình thương cảm khoáng đạt cho tới khôn ngoan nằm trong.
10. Hình hài con cái lúc còn là phân tử bụi
Lớn dần dần lên qua loa tim u bao dong.
11. Ngôn ngữ thế gian khờ đần quá
Đựng sao đẫy nhị tiếng: Mẹ ơi!
12. Nhìn lên vách con cái bước cùng theo với bóng
Mẹ lúc này mới mẻ hiểu u xa xưa.
13. Người con cái yêu thương quý nhất đời
Chính là u cơ ấn tượng tình thâm thúy.
14. Ngày này con cái khổ đau ko biết ngỏ nằm trong ai,
Thì con cái ơi! Hãy gọi u cho tới mặt mày con cái.
15. Mẹ là cây cỏ mùa xuân
Con như chim nhỏ hát mừng vang ca.
16. Mẹ chuồn gánh nước ban mai
Gánh nhị ngọn núi với nhị mặt mày trời.
17. Con về nhặt ánh hoàng hôn
Thắp lên lưu giữ u thấp thỏm u ơi!
18. Còn u đời càng thêm thắt tươi
Con yêu thương u vượt lên nụ mỉm cười bao dong.
19. Mẹ ở điểm ẩm ướt canh sương
Chỗ thô lót giờ đồng hồ ru nhượng bộ con cái thơ
20. Con về phía trên quỳ mặt mày gối mẹ
Chợt thấy bản thân nhỏ bé nhỏ biết bao nhiêu
21. Nuôi con cái thân thích u héo gầy
Vì con cái tuy nhiên u lệ đẫy viền mi.
22. Mẹ là ngọn dông tố trả êm
Mẹ là loại suối mơ huyền mênh mông.
23. Con đem thơ chuồn gieo từng nẻo
Quên môi hồng đôi mắt biếc u thôi son
24. Mênh mông chén bát ngát đại dương
Cũng ko sánh được tình thương u hiền
25. Ngàn năm tóc u còn bay
Ngàn năm tình u sinh sống đẫy nhập con cái.
26. Bao la bóng nước biển cả đông
Không vị 50% tấm lòng u tôi
27. Nửa đời phiêu bạc thả hương
Bóng quê dáng vẻ u trĩu vương vãi tấm lòng
28. Giờ phía trên nhập cõi rộn ràng
Lòng con cái vẫn lưu giữ lời nói vàng u ru.
29. Dấu chân u dãi dầm thân thích cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi thân thích chợ đời.
30. Dù chuồn trăm suối ngàn sông
Cũng ko thoát khỏi tấm lòng u tôi
31. Ngàn năm hồ nước dễ dàng ai thương mẹ
Như u thương con cái thân thích cuộc đời
32. Kiếp sau xin xỏ được sản xuất người
Để nghe nước non vọng lời nói u ru.
33. Mẹ: Trọn một niềm thương, cả đời dầm sương, qua loa bao ngày vô thông thường.
34. Phải đâu u của riêng rẽ anh
Mẹ là u của bọn chúng bản thân đấy thôi!
35. Mẹ là mối cung cấp suối yêu thương thương
Mẹ là quê nhà con cái cơ.
36. Mẹ là biển cả cả bao la
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương.
37. Mẹ hiền đức đem nặng nề đẻ đau
Chỉ ngóng con cái rộng lớn con cái mau nên người.
38. Mẹ hiền đức như thể trăng sao
Một khi trăng lặn khu đất trời lung lắc.
39. Ai còn u xin xỏ chớ thực hiện u khóc
Đừng nhằm buồn lên đôi mắt u nghe ko.
40. Con về quỳ thân thích quê hương
Thầm hít lên những bước lối u qua loa.
41. Cánh cò cõng nắng nóng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả tứ mùa dông tố sương.
42. Đừng nhằm một ngày cơ u thất lạc mới mẻ giật thột mếu máo,
Những dòng sản phẩm sông trôi chuồn với quay về khi nào.
43. Nghĩ về u trời luôn luôn tươi tỉnh sắc nắng
Hoa nhập vườn ko dông tố cũng xôn xang.
44. Ai người phân chia sớt nỗi buồn
Mẹ tôi gánh mãi hoàng hít 1 mình.
45. Mẹ là khu đất u là hoa
Mẹ là chân lý soi con cái sáng sủa ngời.
46. Mẹ ơi trời khu đất bao nhiêu
Tâm con cái phía u từng nào khu đất trời.
47. Đi từng trần thế không có ai sánh vị mẹ
Gian khổ sở cuộc sống ai nặng nề gánh rộng lớn phụ vương.
48. Nước biển cả mênh mông ko đong đẫy tình mẹ
Mây trời lồng lộng ko phủ kín công phụ vương.
49. Tảo tần sớm hôm u nuôi con cái khôn ngoan lớn
Đưa tấm sườn lưng còm phụ vương chở che đời con
50. Hiếu: Thành kính tổ tiên ơn gia độ
Báo ân phụ hình mẫu nghĩa sinh thành
51. Tử hiếu tuy nhiên thân thích lạc
Gia hòa vạn sự trở nên.
(Con hiếu hạnh phụ vương u vui
Nhà hòa thuận muôn việc thành)
52. Vời vợi non cao ơn chăm sóc dục
Mênh mông biển cả rộng lớn đức sinh trở nên.
53. Ơn sinh trở nên như đại hải
Nghĩa chăm sóc dục tỷ non cao.
54. Ơn phụ vương chăm sóc dục nhường nhịn non Thái
Nghĩa u sinh trở nên tựa biển cả Đông.
55. Ân thâm thúy nghĩa hình mẫu tấp nập hải tựa
Sinh thành công xuất sắc phụ thái tô cao.
56. Có nên phụ vương u hứa nhau kể từ kiếp trước
Tạc lại hình con cái vẹn nguyên trái khoáy tim người.
57. Cầu mang đến phụ vương được thanh nhàn
Chúc mang đến u được an khang thịnh vượng tuổi hạc già nua.
58. Cha là chính thức mang đến xuất xứ, hoàn hảo và sau này.
Mẹ là chính thức cho việc sinh sống, tình thương và niềm hạnh phúc.
59. Cha: Tức là điểm dựa, xuyên suốt đời con cái trọn vẹn vẹn yêu thương thương
Mẹ: Tức là mãi mãi, là mang đến chuồn ko đề nghị lại bao giờ
Con: Tức là tương đối rét sưởi lòng phụ vương u khi quạnh hiu.
60. Cha là núi u là sông
Các con cái hiếu hạnh lưu giữ công sinh trở nên.
61. Ai về tôi gửi chống cau
Buồng trước kính u chống sau kính thầy.
62. Vạn cổ tình thâm nám ơn cúc dục
Thiên thu nghĩa trọng đức sinh trở nên.
63. Con ra đi cơ hội muôn nơi
Công phụ vương nghĩa u đời đời kiếp kiếp luôn luôn nhớ.
64. Công phụ vương ngàn đời tâm tưởng mãi
Nghĩa u muôn thuở thương nhớ hoài.
65. Công phụ vương nghĩa u ơn thầy
Ngày sau lớn khôn ơn dày biển cả thâm thúy.
66. Bàn giấy tay tiếp nối nhau bàn tay
Vai phụ vương sườn lưng u cõng đẫy hòa thuận.
67. Đêm tối con cái thắp đèn trời
Cầu mang đến phụ vương u sinh sống đời với con cái.
68. Ân phụ vương u là hồ nước vô tận
Con đơn giản con cái sóng nhỏ quanh tăn.
69. Biển Đông có những lúc vơi đầy
Chứ lòng phụ vương u biển cả trời này dưng.
70. Mẹ phụ vương gánh vác hy sinh
Mẹ phụ vương quên cả thân thích bản thân vì như thế con cái.
71. Cha một đời oằn vai gánh nặng
Mẹ một đời song dép lạc cẳng bàn chân.
72. Khi con cái tát cạn biển cả đông
Thì con cái mới mẻ hiểu tấm lòng u phụ vương.
73. Có tát cạn biển cả tấp nập mới mẻ tỏ tường lòng mẹ
Không trèo qua loa non thái sao hiểu rõ sâu xa tình phụ vương.
74. Tiết Vu Lan bâng khuâng lưu giữ phụ vương, ơn chăm sóc dục
Mùa báo hiếu ngùi ngùi thương u, đức cù lao.
75. Cha là hoa phấn thân thích đời
Thiên thu tình u tỏa sáng tâm con cái.
76. Ơn chăm sóc dục một đời con cái ghi tạc
Nghĩa sinh trở nên trọn vẹn kiếp mãi luôn luôn nhớ.
77. Dù chuồn từng tứ phương trời
Công phụ vương nghĩa u không có ai sánh vị.
78. Cha là nơi dựa u là gối êm
Nụ mỉm cười của con cái là sự sung sướng.
79. Trăng khuya trăng rụng xuống cầu
Vì con cái phụ vương u dãi dầu nắng nóng mưa.
80. Cha u nhiều con cái thong thả
Cha u túng con cái vất vả gian truân.
81. Cổ thụ là bóng u cha
Cây non là cả rừng hoa tuổi hạc hồng
82. Giữa trần thế đẫy phong tía bão tố
Cha u là bến đỗ của đời con cái.
83. Cha là núi u là sông
Các con cái hiếu hạnh lưu giữ ơn sinh trở nên.
84. Nghĩa u như biển cả rộng
Công phụ vương như trời cao
Ơn sinh trở nên chăm sóc dục
Vời vợi tựa trăng sao.
85. Ơn phụ vương bóng núi âm thầm
Nghĩa u lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng nóng dầm sương
Nuôi con cái lớn khôn tình thương dạt dào.
86. Thơ về phụ vương mẹ: Ơn thâm thúy, nghĩa nặng
Mẹ già nua một nắng nóng, nhị sương!
Cho con cái cho tới được giảng lối ngày nay
Cha già nua chai sạn song tay!
Cho con cái rứa cây viết hí hửng say nằm trong người
87. Thầy cô tận tụy xuyên suốt đời!
Cho con cái nom tận… khung trời xanh xao cao
Biển xanh xao sóng vỗ lao xao
Đố ai đong được biết từng nào là?
88. Thơ về phụ vương mẹ: Ơn phụ vương mẹ
Cha nhẫn nhục trăm điều mệt nhọc mỏi
Mẹ khiêm nhượng vạn nỗi sầu đau
Dù cực kỳ khổ sở, chẳng u sầu
Dâng trào tình yêu, ngấm thâm thúy dặm trường
Tâm cảm phục tình thương phụ vương mẹ
Dạ âm thầm ơn hiếu lễ biển cả trời
Lòng tương khắc khoải, bụng đẫy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời nói đức nhân.
Những bài xích thơ về u, tình hình mẫu tử hoặc, ý nghĩa
Những câu thơ hoặc về u cùng theo với những vần thơ vô nằm trong cảm động và chân thành và ý nghĩa ra mắt mang đến người hâm mộ những xúc cảm khó khăn trình bày và những khoảng thời gian rất ngắn cảm biến thâm thúy về tình yêu và sự quyết tử vô ĐK của u. Hãy luôn luôn trân trọng và trao chuồn nhiều tình thương thương và sự hiếu thuận với phụ vương u khi chúng ta vẫn tồn tại ở mặt mày tất cả chúng ta.
1. Bài thơ: Nhớ mẹ
Mẹ yêu thương ơi con cái ngàn phen xin xỏ lỗi
Nửa cuộc sống ko trả hiếu u cha
Bữa cơm trắng ăn giấc mộng cũng chỉ là
Trong cuộc sống đời thường muôn mái ấm đều như thế
Mẹ vẫn coi như con cái còn thơ bé
Vẫn nâng niu lo ngại chẳng ngủ ngơi
Suốt đời này con cái nợ u, u ơi!
Nợ nhiều lắm cả đời ko trả hết
Ngày hiền đức hình mẫu kể từ tâm trở nên con cái viết
Một đường nét trả là tựa một bông hoa
Tặng u yêu thương lưu gửi nhằm thực hiện quà
Tấm lòng con em của mình chỉ u là nắm rõ.
(Tác Giả: Tấn Nguyễn)
2. Bài thơ: Tình mẹ
Con lại ghi chép bài xích thơ đẫy nước mắt
Và những nỗi sầu se thắt u ơi
Ngày còn u cuộc sống đời thường chẳng thảnh thơi
Nhưng với u bên trên đời con cái hí hửng lắm
Mẹ yêu thương ơi cả đời luôn luôn gửi gắm
Một tình thương vượt lên thâm thúy nặng nề mặt mày lòng
Có những ngày gió mùa rét long đong
Mẹ vẫn nên đi ra đồng ôm mạ cấy
Và những tối gió rét thực hiện lập cập rẩy
Mùng chăn mượt phủ che vị thương con
Khi tuổi thọ của u khi còn son
Chẳng trách cứ oán thù vị hao sút nhan sắc
Thời gian ngoan trôi năm mon nhiều năm âm thầm nhắc
Nhất bên trên đời chỉ mất u tuy nhiên thôi
Thế gian ngoan ơi xin xỏ ghi mãi tình tôi
Vẫn cuộc sống đời thường muôn thuở con cái lưu giữ mẹ
Nước biển cả Đông muôn thuở dưng nhè nhẹ
Không đong đẫy đâu đấy u, u ơi!
(Tác Giả: Bình Minh)
3. Bài thơ: Thương mẹ
Thương nhiều xót thẳm u hiền đức ơi!
Bão tố cuồng phong gánh cả trời
Nắng ụp thân thích cò phơi bầy kiệt vắt
Mưa dầm cánh vạc rụng trào rơi
Âm âm thầm đợi ước người đi ra trận
Thổn thức mong đợi tía trở đời
Mãi rất đẹp son ngời mùi hương bà xã đảm
Sen hồng ngát lan trỗi rền khơi.
(Tác Giả: Nguyễn Thị Tính)
4. Bài thơ: Con mong muốn về mặt mày mẹ
Mẹ yêu thương à con cái mệt nhọc lắm u ơi
Mong bến đỗ cả khung trời là mẹ
Dẫu cuộc sống đời thường và lòng người nặng nề nhẹ
Rộng vòng đeo tay ôm chặt nhé mặt mày đời
Cuộn lên cao tuy nhiên nhói dạ đùa vơi
Bao lam lũ mặc dù rời rã sút mỏi
Vẫn trọn vẹn vẹn tình thương yêu thương lời nói nói
Câu à ơi nhập tối gọi mơ về
Có những ngày chân lạc bước mải mê
Bình yên lặng lắm khi giáp với mặt mày mẹ
Đòi nũng nịu thì âm thầm tai thiệt khẽ
Tựa ngực mượt thối thiệt nhẹ nhàng hương thơm hương
Kìa tấp nập thanh lịch hoa tỏa nắng phố phường
Tàu cặp cảng bao vương vít hóng đợi
Nghe dông tố thổi biết giá buốt cơ kịp tới
Dáng hao còm đột vời vợi niềm nhức.
(Tác Giả: Hoa Thiên Cốt)
5. Bài thơ: Mẹ tôi
Lau nước mắt vì con cái lam lũ,
Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn.
Hàng nghìn, hàng vạn gian ngoan truân
Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương.
Dù khốn khổ luôn luôn nhường hạnh phúc,
Dẫu gian khó vẫn chúc yên lặng bình.
Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh,
Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi.
Thiên thu sống ko rời tay mẹ,
Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên.
Ân thâm thúy, nghĩa nặng nề ko đền,
Vần thơ dang dở con cái xin xỏ tặng người.
(Tác giả: Lộc Tịnh)
6. Bài thơ: Mẹ! Trong giờ đồng hồ gọi tim con
Nhọc nhằn nuôi rộng lớn, dạy dỗ khôn
Say giấc no tròn xoe, Mẹ bế Mẹ chăm
Đau những khi tối ở mệt nhọc mỏi
Ốm thêm thắt nhiều vị đói vì như thế con
Mong sao cuộc sống đời thường ngôi trường tồn
Mưu sinh Mẹ khổ sở, héo hon từng ngày
Chẳng ai hiểu...ai hoặc điều đó
Chỉ thấy bản thân kể từ nhỏ sướng, ngon
Nỗi nhức khiến cho Mẹ hao mòn
Tuổi xuân lặng lẽ dành riêng con cái đần khờ
Đời vất vả này mơ với mộng
Mẹ quyết tử không ngừng mở rộng tâm hồn
Đời vất vả này mơ với mộng
Mẹ quyết tử không ngừng mở rộng tâm hồn
Nhọc nhằn nuôi rộng lớn, dạy dỗ khôn
Say giấc no tròn xoe, Mẹ bế Mẹ siêng.
Đau những khi tối ở mệt nhọc mỏi
Ốm thêm thắt nhiều vị đói vì như thế con
Mong sao cuộc sống đời thường ngôi trường tồn
Mưu sinh Mẹ khổ sở, héo hon từng ngày.
Chẳng ai hiểu...ai hoặc điều đó
Chỉ thấy bản thân kể từ nhỏ sướng, ngon
Nỗi nhức khiến cho Mẹ hao mòn
Tuổi xuân lặng lẽ dành riêng con cái khờ dại.
(Tác giả: Vượng Phạm)
7. Bài thơ: Nhớ mẹ
Đã lâu lắm ko về thăm hỏi mạ
Ăn bữa cơm trắng giòn giã thơm sực ngon
Canh cà rau xanh muống bàn tròn
Gia đình sum họp còn rộng lớn thiên đường
Con kính chúc ở phương xa xăm đó
Mẹ thiệt hí hửng đừng có u sầu
Để mang đến mẹ mãi sống lâu
Để mang đến mẹ mãi bạc đầu với cha
Con xin xỏ hứa về nhà thăm hỏi mẹ
Ngày tết âm con cái sẽ kề bên
Vòng tay nống ấm lâu bền
Của phụ vương lẫn mẹ thêm vào đó nụ cười.
(Tác giả: Lê Văn Nhơn)
8. Bài thơ: Mẹ
Bởi u khổ sở làn domain authority xạm nắng
Cả một đời nhiệm vụ nuôi con
Trăng khuya còn khi héo mòn
Thân người còm nhom cõi nước non vơi đầy
Công trời biển cả u phía trên với kể
Bao vất vả nhằn tiếp tiếp theo nay
Mồ hôi thánh thót luống cày
Cho con cái cơm trắng White tối say giấc nồng
Cơm chan lệ hè ướp đông lạnh nóng
Nhường mang đến con cái áo mỏng dính u mang
Quay chuồn nước đôi mắt nhị hàng
Đem về niềm hạnh phúc nắng nóng vàng thương yêu thương.
(Tác giả: Phương Trang)
9. Bài thơ: Mẹ là vớ cả
Về mặt mày mẹ con cái lại thấy bình yên
Không băn khoăn lắng chẳng muộn phiền như trước
Khỏi đợi hóng, rồi còn băn khoăn cơm trắng nước
Nén nỗi lòng cô độc bước nhập đêm
Ở cạnh mẹ con cái hạnh phúc nhiều thêm
Mong buổi tối mẹ êm êm đềm giấc ngủ
Yêu thương con cái biết từng nào mang đến đủ
Bao lỗi lầm chuyện cũ mẹ thứ tha
Ngồi với mẹ nhớ những ngày tháng qua
Bởi ích kỷ con cái rời xa xăm mẹ mãi
Biết nhiều khi mẹ trầm tư khắc khoải
Giận con cái khờ ko biết phải tính sao
Ngủ với mẹ gối đầu cứ ước ao
Thèm đùa giỡn như ngày nao còn nhỏ
Bên ngoài cơ trăng đang được dần sáng tỏ
Bao lời khuyên nhủ con cái lỡ bỏ ngoài tai
Để giờ phía trên tuổi xuân đã chớm phai
Con xin xỏ lỗi! Con đã sai Mẹ ạ
Mẹ vì con cái lao tâm còn vất vả
Chỉ mẹ hiền là tất cả đời con!
(Tác giả: Vũ Thắm)
Bài thơ hoặc về u và đàn bà tràn ngập tình cảm
Thơ về mẹ và đàn bà là những vần thơ cảm động trình bày lên tình hình mẫu tử linh nghiệm và ấm cúng thân thích u và đàn bà. không những thế, tập dượt thơ còn dùng để làm thể hiện tại lời nói dặn dò, quan hoài của u dành riêng cho đàn bà nhỏ, mặt khác chứa đựng nhiều bài học kinh nghiệm thâm thúy và chân thành và ý nghĩa.
1. Mẹ nhắn gửi con cái gái
Dặn gái yêu thương này hãy lưu giữ ghi
Đừng nên ngúng nguẩy lỡ xuân thì
Theo người trọng nghĩa say một vừa hai phải lúc
Rũ kẻ vong tình lựa chọn đích thị khi
Nết ở ngoan ngoãn hiền đức ko bạc ác
Đường ăn khéo xuất sắc chớ nhu mì
Chăm thực hiện gom nhặt chống cơ nhỡ
Vật thay đổi sao dời liệu trước đi…
(Sưu tầm)
2. Yêu mẹ
Mẹ chuồn làm
Từ sáng sủa sớm
Dậy thổi cơm
Mua thịt cá
Em kề má
Được u thơm
ơi u ơi
Yêu u lắm
(Sưu tầm)
3. Con xuyên suốt đời là loại sông nhỏ bé
Còn u hiền đức là biển cả cả mênh mông.
4. Mẹ minh bạch như trời khu đất vẫn thành
Như cuộc sống luôn luôn phải có nhập con cái.
5. Mẹ hiền đức đem nặng nề đẻ đau
Chỉ ngóng con cái rộng lớn con cái mau nên người.
6. Nuôi con cái thân thích u héo gầy
Vì con cái tuy nhiên u lệ đẫy viền mi.
7. Ngàn năm tóc u còn bay
Ngàn năm tình u sinh sống đẫy nhập con cái.
8. Mẹ là loại sông
Cho tôi tắm mát
Mẹ là khúc hát
Ru tôi rộng lớn khôn ngoan.
9.Mẹ là tia nắng
Cho con cái hi vọng
Mẹ là bình minh
Sưởi rét lòng con
Mẹ thực hiện vớ cả
Chỉ ngóng mang đến con
Có một tương lai
Tươi sáng sủa ngời ngời.
Những bài xích thơ thuế tầm nói tới u hoặc, đựng được nhiều tình cảm
Những bài xích thơ thuế tầm nói tới u mệnh danh công ơn sinh trở nên chăm sóc dục vị những lời nói thơ hóa học chứa chấp xúc cảm và vô nằm trong cảm động, lột miêu tả đúng đắn lao động và sự quyết tử vô bến bờ của u. Gởi tặng chúng ta chùm thơ về u thuế tầm tiếp sau đây.
1. Mẹ nuôi con cái biển cả hồ nước lai láng,
Con nuôi u tính mon tính ngày.
2. Lên non mới mẻ biết non cao
Nuôi con cái mới mẻ biết lao động u hiền đức.
3. Ai rằng công u như non,
Thật ra sức u lại còn rộng lớn hơn
4. Lòng u như chén con nước đẫy,
Mai này lớn khôn, ơn này tính sao
5. Nhớ ơn chín chữ cù lao,
Ba năm bú mớm biết bao thân thích tình
6. Con ho lòng u tan tành,
Con bức lòng u như bình nước sôi
7. Nuôi con cái chẳng cai quản chi thân thích,
Chỗ ẩm ướt u ở, điểm ráo con cái quanh.
Xem thêm: index.html
8. Mẹ ngoảnh chuồn, con cái đần,
Mẹ ngoảnh lại, con cái khôn
9. Thương u lưu giữ phụ vương như kim đâm nhập dạ,
Nghĩ cho tới chừng này, lụy hạ tuôn rơi
Thuyền ko bánh lái thuyền quầy
Con ko phụ vương u ai bày con cái nên.
10. Ví dầu u chẳng với chi
Chỉ con cái với u chẳng lúc nào tách.
11. Trời cao, biển cả rộng lớn, khu đất dày,
Ơn phụ vương nghĩa u, ơn thầy chớ quên.
12. Đi từng trần thế không có ai chất lượng vị Mẹ,
Gánh nặng nề cuộc sống không có ai khổ sở vị Cha.
13. Chim trời ai dễ dàng kiểm đếm lông,
Nuôi con cái ai dễ dàng kể công mon ngày.
14. Ta chuồn trọn vẹn kiếp con cái người
Cũng ko chuồn không còn những lời nói u ru
15. Mẹ là sức khỏe của con
Trong tim với u phúc tròn xoe mon năm
Mẹ là bóng nguyệt tối rằm
Vì con cái vất vả bao năm chẳng nề
16. Mẹ tôi hiện nay đã già nua rồi .
Tóc u hiện nay đã điểm bồi hoa dâm.
Đôi đôi mắt u vẫn quầng thâm nám .
Bởi bao sương dông tố dãi dầm nắng nóng mưa .
17. Mẹ ơi, u đã đi được rồi
Bật òa con cái khóc như hồi còn thơ
Sáu mươi bảy tuổi hạc bây giờ
Lòng con cái thổn thức, đôi mắt nhòa lệ tuôn.
18. Nắng mưa Mẹ gánh bên trên vai
Nuôi con cái vất vả nhằm mai trở nên người
Lưng cơm trắng của Mẹ luôn luôn vơi
Chắt chiu tích góp cả đời vì như thế con cái.
19. Mẹ ơi! mặc dù có bao xa
Con vẫn ngóng mãi u là giờ thôi
Mong mãi bắt gặp u ngồi
Để trình bày yêu thương u đời đời kiếp kiếp được ko.
Thơ lục chén bát về u thâm thúy, dạt dào cảm xúc
Gia đình luôn luôn ở trong tim tớ, luôn luôn là điểm bình yên lặng tìm đến của tất cả chúng ta mặc dầu cuộc sống đời thường phía bên ngoài với trở ngại cho tới thế này. Cạnh bên dưới đấy là tuyển chọn lựa chọn những bài xích thơ lục chén bát về tình u thâm thúy dành riêng tặng chúng ta.
1. Bài thơ về Mẹ số 1 – người sáng tác Phan Hạnh
Cả đời u vẫn theo đòi con
Nắng mưa sương dông tố mãi còn treo mang
Muối dưa nghịch tặc cảnh trái khoáy ngang
Thơm tho trong trắng thong dong yên lặng vui
Xua chuồn bao cảnh bùi ngùi
Vì tớ với u đậm hương thơm nghĩa nhân
Dũa trau tập luyện bạn dạng thân
Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành
Mẹ mỉm cười hoa nở tươi tỉnh xanh
Con hí hửng thấy u hiền đức lành lặn xứng đáng yêu
Cho mặc dù cuộc sống đời thường liêu xiêu
Nhờ Người con cái hiểu rõ điều thâm nám sâu
Vững tay vượt lên sóng bể dâu
Sẻ phân chia công cộng mức độ thương nhau thiệt lòng
Tuy ko tuyệt đối hoàn hảo thắm hồng
Nhưng tớ vẫn thấy rét nồng tình thân thích.
2. Bài thơ Con về - người sáng tác Phan Thúc Định
Con về mặt mày u chiều nay
Cổng sút in lốt bàn tay u cầm
Mỗi ngày bao nhiêu bận đi ra trông
Bước đi ra thoăn thoắt ngắt lòng trở vô
Phải chăng sinh u nhằm chờ?
Sinh con cái nhằm cứ ụp quá ngái ngôi
Dạ thưa như thể đãi bôi
Bao dung nên u bao nhiêu đời phẫn nộ con
Nhìn con cái buồn đột không còn buồn
Con về u thấy khỏe khoắn rộng lớn bao nhiêu phần
Mắt mỉm cười nhắm nhía đầu, chân...
Mẹ ơi con cái nước ngoài tứ tuần còn đâu
Mới hoặc lòng u con cái dầu
Đầu nhị loại tóc vẫn nhức đáu lòng
Trải bao nắng nóng dãi mưa dầm
Với u con cái mãi trong tầm ấu thơ!
3. Bài thơ Mẹ tôi – người sáng tác Phạm Văn Ngoạn
Con cò lặn lội bờ sông
Lam lũ nuôi ck, nuôi cả đàn con
Tháng năm thân thích u hao mòn
Sớm khuya vất vả, héo hon thô gầy
Cho con cái cuộc sống đời thường sản phẩm ngày
Dạy con cái lớn khôn dựng xây cuộc đời
Lẽ thông thường nước đôi mắt chảy xuôi
Vu Lan lưu giữ u, con cái ngồi lệ tuôn.
Biển khơi, nhờ với nước nguồn
Phận con cái còn chưa kịp đền rồng ơn cao dày
Tâm nhang, thấu tận trời mây
Cầu mùi hương linh u, mon ngày thảnh thơi
Cửu tuyền, u hãy ngậm cười
Cha sinh, u chăm sóc, một đời tri ân.
4. Bài thơ Mẹ là toàn bộ - người sáng tác Lăng Kim Thanh
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con cái mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là tối sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con cái vào bến mơ
Mẹ luôn luôn mong muốn đợi chờ
Cho con cái thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con cái sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con cái ấm lại tối dài giá băng
Lòng con cái hí hửng sướng nào bằng
Mẹ luôn luôn mặt mày cạnh nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con cái chẳng ước gì
Chỉ ngóng có mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có mẹ cha
Tình thâm nám máu mủ ruột rà yêu thương thương
Cho con cái dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương diệu kỳ
Xua tối tăm tối qua loa đi
Mang ngày xuân đến thầm thì mặt mày con cái.
5. Bài thơ Lòng u - người sáng tác Minh Lộc
Mẹ là tia nắng nóng đời con
Đêm ngày khổ sở cực kỳ héo sút sắc xuân
Bấy lâu u vẫn ngấm nhuần
Những lọ gạo mắm thay đổi luân ở đời
Lo từng giấc mộng à ơi
Mảnh quần vải vóc áo những lời nói hát ru
Nhiều hôm dông tố bão mịt mù
Mái tranh giành dột nước nên thu lại gần
Nhọc nhằn u chẳng tiếc thân
Gánh đời u quẩy vai trần vẫn mang
Những tối lệ ẩm ướt nhị hàng
Giàu no không nhiều đầy đủ túng thanh lịch u buồn
Dẫu trời nắng nóng ụp mưa tuôn
Chẳng thực hiện mang đến u nên luôn luôn cúi đầu
Là con cái chớ nhằm u sầu
Thương phụ vương lưu giữ u mon ngâu tìm đến.
6. Bài thơ Lời tri ân – người sáng tác Nguyễn Thị Nguyệt Anh
"Nước biển cả mênh mông ko đong đẫy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng ko phủ kín công Cha "
Vu lan cho tới với từng nhà
Lòng con cái trống vắng vùng xa xăm quê người.
Bông hồng màu sắc thắm rất đẹp tươi
Con xin xỏ tặng Mẹ phương trời Việt Nam
Thân cò lặn lội quan lại san
Dầm mưa dãi nắng nóng nuôi đàn con cái thơ.
Chăm băn khoăn từng phút từng giờ
Hơi sút mức độ kiệt phờ phạc mon năm
Màn trời chiếu khu đất Cha nằm
Lao tâm khổ sở tứ đôi mắt hằn chân chim.
Rừng thiêng liêng núi hiểm chuồn tìm
Ngọn rau quả sắn đá in lót giày
Vầng dương vẫn lặn nhập mây
Vắng phụ vương mái ấm quạnh lệ đẫy tiếc thương.
Tử sinh một cõi vô thường
Tình thâm thúy nghĩa nặng nề vương vít xót lòng
Tâm trở nên bên dưới ánh đèn sáng chong
Con xin xỏ dưng kính bông hồng Cha yêu thương.
Ơn bên trên ghi lại những điều
Song thân thích chỉ dạy dỗ từng ấy nên người.
7. Bài thơ về mẹ: Mẹ tôi – người sáng tác Nguyễn Mỹ Hạnh
Mẹ ngồi kiểm đếm giờ đồng hồ thời gian
Khúc kha khúc khích mặt mày giàn Mùng Tơi
Ngỡ rằng con cái vẫn về rồi
Nụ mỉm cười móm mém bên trên môi...
Mẹ mừng!
Đắng cay ngang trái khoáy vẫn từng
Đớn nhức lấp liếm lệ trọn vẹn thương con cái mình
Tảo tần kể từ chớm bình minh
Lưng còng u gánh nín thinh khuya trời…
Mồ hôi u _ giờ đồng hồ con cái cười
Nước đôi mắt u thay đổi cuộc sống an yên
Mẹ giành trăm nỗi muộn phiền
Cho con cái tung cánh từng miền trời xanh xao.
Mẹ ngồi đan nắng nóng mặt mày mành
Con về, u tặng mạnh khỏe bé nhỏ thơ
Sáng trông
Trưa đợi
Tối chờ
Bước chân không xa lạ....
“Con khờ nên ko ?”
À ơi... u ngóng u trông
À ơi...khúc hát tấm lòng u tôi!
8. Bài thơ Mẹ tôi – người sáng tác Lê Trọng Tuyên
Một người vất vả nhức thương
Sớm hôm thực hiện lụng nuôi con cái trở nên người
Đó là hình hình họa u tôi
Tình thương chén bát ngát mênh mông vị trời
Mẹ tôi domain authority vẫn sạm rồi
Bàn tay với nếp áo thì bạc phai
Thế tuy nhiên sớm chiều tối hôm
Buổi trưa nắng nóng chói vẫn đi ra ruộng đồng
Cho con cái bưng đĩa cơm đầy
Dẻo thơm sực một phân tử đắng cay muôn phần
Thương nhiều thương lắm u ơi!
Mẹ là toàn bộ cuộc sống của con cái.
9. Bài thơ Lục Bát thương cảm – người sáng tác Dạ Quỳnh
Cho con cái về lại ngày xưa
Tìm dáng vẻ u nắng nóng mưa tứ mùa
Vai còm gánh buổi chợ trưa
Áo nâu ướt đầm chẳng chừa điểm thô.
Ngoài đồng con cái diếc, con cái rô
Bóng phụ vương ụp xuống những bờ mương xanh
Bao nhiêu hoa trái khoáy ngọt lành
Cơm phụ vương, áo u kết trở nên đời con cái.
Nửa đời ko đầy đủ vuông tròn
Mẹ ơi! Má thắm môi son nhạt màu
Vệt thời hạn thẳm hằn sâu
Mẹ ơi! con cái hoảng thương hải tang điền cuộc sống.
Ngoài cơ to lớn biển cả khơi
Chẳng vị phụ vương u... khu đất trời thương cảm.
10. Bài thơ Tượng đài sinh sống – người sáng tác Trịnh Thanh Hằng
Năm ni u tám mươi rồi
Đèn vàng trước dông tố cuộc sống phong ba
Đời u thực lắm xót xa
Ông trời cũng đều có là bất công.
Gần tía mươi tuổi hạc lấy chồng
Nuôi tía con cái đần u ko cai quản gì
Những tối mưa dông tố dầm dề
Đội mưa xúc ốc đem về nuôi con cái.
Thời bao cung cấp u héo hon
Cơm ăn chẳng đầy đủ u bòn măng tre
Bao công lắp đặt được cái xe
Khung Thống Nhất , phụ tùng phe chợ Giời.
Mẹ còn đứt gánh thân thích đời
Cũng vì như thế chữ hiếu nên tách ck ra
Vừa thực hiện u một vừa hai phải thực hiện cha
Giếng khoan xây phòng bếp việc mái ấm con trai.
Những tối mưa dông tố bão bùng
Căn mái ấm dột nát nhừ chăn mùng ẩm ướt lem
Một bản thân xoay thân thích tối đen
Nuôi con cái lớn khôn u coi chuyện thông thường.
Các con cái cho tới lớp cho tới trường
Học hành vừa đủ lối đường kính trắng u đưa
Một đời chẳng cai quản nắng nóng mưa
Nuôi con cái lớn khôn u quá chí trai.
Chuyện xưa quá khứ ngày dài
Nay con cái kể lại u bài xích ngôi trường ca
Tượng đài chẳng ở đâu xa
Tượng đài với bọn chúng con cái là u phía trên.
11. Bài thơ về mẹ: Đôi đôi mắt Mẹ - người sáng tác Đặng Minh Mai
Yêu sao hai con mắt u hiền
Giàu lòng nhân ái rộng lớn miền bao dung
Đời túng vật hóa học mông lung
Lạc quan lại u sinh sống hòa công cộng giờ đồng hồ cười
Tình thương sánh tựa biển cả trời
Có nhập đôi mắt u một đời hy sinh
Cho con cái mang đến nghĩa mang đến tình
Quên chuồn vất vả thân thích bản thân sớm hôm
Vòng tay ấm cúng u ôm
Ru con cái giấc mộng tối hôm mỏi mòn
Lời ru domain authority diết lòng con
Khắc thâm thúy nhập dạ Fe son ko mờ
Những ngày thơ ấu đần khờ
Mẹ yêu thương u nựng vô bờ vì như thế con
Giờ phía trên bé nhỏ rộp chẳng còn
Vẫn băn khoăn vẫn ngóng nom con cái sớm chiều
Mẹ ơi! thương vượt lên thiệt nhiều
Giản đơn giản dị từng chiều mặt mày con
Mong u ăn chất lượng ngủ ngon
Để con cái nương tựa nhằm con cái cậy nhờ
Cuộc đời sóng dông tố đợi chờ
Gập ghềnh khúc khuỷu nào ngờ ai hay
Sểnh chân lỡ chệch vòng quay
Nhìn nhập đôi mắt u thấy ngay lập tức lối về.
12. Bài thơ Mẹ ơi – người sáng tác Nghi Lâm
Mẹ ơi sao hấp tấp rời khỏi đời
Khi con cái thành công như lời nói Mẹ khuyên
Nhớ ngày gian truân truân chuyên
Cơm ngon canh ngọt nhằm riêng rẽ con cái người sử dụng.
Mẹ thời dưa mắm muối hạt vừng
Rau xanh xao đơn giản và giản dị nhằm chớ nhức nhối đau
Khổ thân thích Mẹ biết nhường nhịn nào
Lo mang đến con em của mình tương lai vững vàng vàng.
Hạ về thu cho tới tấp nập sang
Người ko bi tráng than thở nữa lời
Mong manh nhập cái áo tơi
Vẫn luôn luôn quang quẻ gánh chợ đời mua sắm.
Nay con cái lưu giữ lại tuy nhiên buồn
Mẹ không thể nữa lệ tuôn song dòng!
13. Bài thơ Mẹ ơi – người sáng tác Hoài Thương
Mẹ ơi tuổi hạc vẫn xế chiều
Mà sao đời u rất nhiều khổ sở đau
Thời gian ngoan nhuộm bạc cái đầu
Vẫn ko qua loa không còn thương hải tang điền kiếp người
Con ngóng thấy được nụ cười
Trên môi của u tỏa sáng niềm vui
Một đời đắng cay ngậm ngùi
Cho con cái niềm hạnh phúc ngọt bùi thương cảm !
Mẹ là vầng sáng sủa thái dương
Niềm tin cẩn dẫn lối soi lối con cái đi
Trọn đời con cái mãi tương khắc ghi
Chỉ cần phải có u chuyện gì cũng qua loa !
Bên con cái mãi nhé chớ xa
Như dòng sản phẩm sữa ngọt u là quê hương
Nhân sinh một cõi vô thường
Mẹ là toàn bộ thương cảm vô bờ.
14. Bài thơ Trăng viễn xứ - tác giải Hoàng Hôn Đỏ
Cánh hoa trước dông tố la đà
Con giờ xiêu bạt... quê mái ấm dõi trông
Mẹ ơi mùa cải vẫn ngồng
Chiều rơi ngập lối dòng sản phẩm sông lờ lững.
Gối đầu bên trên những giấc mơ
Dài theo đòi nỗi lưu giữ vô bờ u ơi
Bàn chân vẫn bao nhiêu mùa rồi
Không về White cả mưa rơi đầu hè.
Cỏ may lây lất triền đê
Cánh cò lặn lội giờ đồng hồ ve sầu dãi dầu
Thương đời u lắm bể dâu
Long đong sớm khuya nhạt màu sắc tóc sương.
Con dò xét lại mon ngày thương
Lật dòng sản phẩm kí ức dặm ngôi trường con cái mang
Mẹ ơi sương giá buốt dông tố ngàn
Nhìn trăng viễn xứ miên man giọt buồn.
Nỗi niềm nhập dạ bâng khuâng
Con mơ một chiều tối xuân con cái về
Đêm này thao thức hồn quê
Mẹ ơi trăng vẫn bên mép phố xa xăm.
15. Bài thơ Mẹ là toàn bộ - người sáng tác Lăng Kim Thanh
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con cái mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là tối sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con cái vào bến mơ
Mẹ luôn luôn mong muốn đợi chờ
Cho con cái thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con cái sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con cái ấm lại tối dài giá băng
Lòng con cái hí hửng sướng nào bằng
Mẹ luôn luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con cái chẳng ước gì
Chỉ ngóng có Mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có Mẹ Cha
Tình thâm nám máu mủ ruột rà yêu thương thương
Cho con cái dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương nhẹ nhàng kỳ
Xua tối tăm tối qua loa đi
Mang ngày xuân đến thầm thì mặt mày con cái.
16. Bài thơ Tình Mẹ - người sáng tác Nguyễn Quang Định
Nắng chiều vẫn tắt mặt mày sông
Mẹ già nua mỏi mòn mong đợi con cái về
Lòng nhức ruột thắt óc nề
Tuổi già nua hiu quạnh tối ngày 1 mình.
Cũng vì như thế con cái nên tiếp sinh
Xa quê khu đất Mẹ… mái ấm gia đình thân thích yêu
Để mang đến sớm sớm chiều chiều
Vào đi ra Mẹ ngóng cô liêu đợi hóng.
Mái đầu tóc vẫn bạc phơ
Tuổi già nua mức độ yếu hèn biết nhờ ai chăm
Mẹ ngóng ngày đầu năm ngày rằm
Để con cái ngủ phép tắc về thăm hỏi một phen.
Con chuồn vẫn bao nhiêu mùa xuân
Chưa về thăm hỏi Mẹ.. sinh sống ngay gần Mẹ hơn
Bao năm Mẹ Chịu đựng tủi hờn
Cứ ngóng cứ ngóng đơn độc tuổi hạc già nua.
17. Bài thơ Lòng Mẹ - người sáng tác Minh Lộc
Mẹ là tia nắng nóng đời con
Đêm ngày khổ sở cực kỳ héo sút sắc xuân
Bấy lâu u vẫn ngấm nhuần
Những băn khoăn gạo mắm thay đổi luân ở đời.
Lo từng giấc mộng à ơi
Mảnh quần vải vóc áo những lời nói hát ru
Nhiều hôm dông tố bão mịt mù
Mái tranh giành dột nước nên thu lại ngay gần.
Nhọc nhằn u chẳng tiếc thân
Gánh đời u quẩy vai trần vẫn mang
Những tối lệ ẩm ướt nhị hàng
Giàu no không nhiều đầy đủ túng thanh lịch u buồn
Dẫu trời nắng nóng ụp mưa tuôn
Chẳng thực hiện mang đến u nên chui luồn đâu
Là con cái chớ nhằm u sầu
Thương phụ vương lưu giữ u mon ngâu tìm đến.
18. Bài thơ Mẹ như biển cả trời mênh mông – người sáng tác Hoài Thương
Mẹ ơi tối vẫn khuya rồi
Ở mặt mày hiên vắng vẻ con cái ngồi kiểm đếm sao
Nỗi niềm gửi cho tới trời cao
Lệ cay khoé đôi mắt lẫn lộn nhập bóng đêm
Hiu hiu dông tố giá buốt mặt mày thềm
Tâm tư trĩu nặng nề càng thêm thắt vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên làn tóc u già nua của con
Trách bản thân chữ hiếu ko tròn
Tuổi già nua chân yếu hèn u còn chuân chuyên
Hao còm giấc mộng chẳng yên
Biết bao lo ngại phiền muộn vì như thế con
Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con cái mãi vẫn tồn tại tương khắc ghi
Dù đời ngang trái khoáy thị phi
Nhưng con cái với u chuyện gì rồi cũng qua loa.
19. Thơ lục chén bát về u 2 câu số 1 – Sưu tầm
Ngồi buồn lưu giữ u tớ xưa
Miệng nhai cơm trắng búng, lưỡi lừa cá xương
20. Thơ lục chén bát về u 2 câu số 2 – Sưu tầm
Đói lòng ăn hột chà là
Để cơm trắng nuôi u, u già nua yếu hèn răng
21. Thơ lục chén bát về u 2 câu số 3 – Sưu tầm
Lên miếu thấy Phật mong muốn tu
Về mái ấm thấy Mẹ công phu ko đền rồng.
22.Vẳng nghe chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng lưu giữ Mẹ chín chiều ruột nhức.
23. Thơ lục chén bát về u 2 câu số 5 – Sưu tầm
Mẹ già nua ở túp lều tranh
Sớm thăm hỏi tối viếng mới mẻ đành dạ con cái.
Thơ về người u vẫn mất
Những vần thơ tiếp sau đây ghi chép về những người dân u vẫn khuất, khêu gợi lưu giữ những kỷ niệm hạnh phúc và niềm hạnh phúc khi con cái còn tồn tại u. Hy vọng qua loa những bài xích thơ tiếp sau đây những chúng ta có thể lưu giữ lại những kỷ niệm rất đẹp với u, hùn chúng ta mau băng qua nỗi sầu và kế tiếp hành trình dài của công ty.
Đồng thời, những bài xích thơ về u sẽ hỗ trợ thức tỉnh những người dân con cái ko hiếu hạnh, đúng lúc sửa thay đổi và thương cảm u trước lúc vượt lên muộn. Hãy tin cẩn rằng u vẫn luôn luôn ở kề bên bọn chúng ta!
1. Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười
Nhấc cái phone lên đột lặng người
Tiếng ai như giờ đồng hồ lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, chục năm lẻ
Chỉ biết lặng lẽ thương lưu giữ thôi
Buổi ấy con cái chuồn chẳng hứa thề
Ngựa rừng xưa lạc lốt tô khê
Mười năm tóc u màu sắc tang trắng
Trắng cả lòng con cái khi suy nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời dông tố ghé với mưa tuôn
Con chuồn hùn lá ngàn phương lại
Đốt lửa mang đến đời tan sương sương
Tiếng Mẹ nghe như giờ đồng hồ nghẹn ngào
Tiếng Người hoặc chỉ giờ đồng hồ chiêm bao
Mẹ xa xăm xôi vượt lên làm thế nào với
Biết cho tới khi nào nhìn thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con cái tiếp tục lốt nhập thơ
Đau thương con cái ghi chép nhập vào lá
Hơi rét con cái dò xét nhập giấc mơ
Nhấc cái phone lên đột lặng người
Giọng buồn hơn hết giờ đồng hồ mưa rơi
Ví tuy nhiên tôi thay đổi thời hạn được
Đổi cả thiên thu giờ đồng hồ u cười
(Trần Trung Đạo)
2. Nhớ Mẹ Phương Xa
Đêm ni lưu giữ u biết bao
Mẹ yêu thương u ở điểm này u ơi
Xa xôi cơ hội trở trần đời
Còn phía trên mãi mãi những lời nói yêu thương thương
Tim nhức nhối lòng con cái quặn thắt
Nhớ u hiền đức nước đôi mắt nhiều năm tuôn
Nỗi nhức thất lạc u con cái buồn
Tình thương u mãi vẫn luôn luôn nhập lòng
Mẹ ơi con cái ước con cái mong
Được u yên lặng ấp trong tầm tay yêu
Quẩn xung quanh mặt mày u sớm chiều
Nghe u dăn dúm dạy dỗ những điều nên hay
Luôn luôn luôn được trình bày lời nói này
“Con yêu thương u lắm” hằng ngày u ơi
Được tâm sự thủ thỉ lời
Nhọc nhằn share mang đến vơi nỗi lòng
Lệ tràn mồm đắng đôi mắt cay
Quạnh hiu vắng vẻ Mẹ mon ngày nhiều năm thêm
Lá vàng rụng thân thích trời đêm
Mẹ còn đâu nữa Mẹ hiền đức con cái ơi…
(Trần Lợi)
3. Lễ Mẹ, Khóc!
Thui thủi bản thân con cái thân thích chợ đời
Chiều ni lưu giữ Mẹ vượt lên chuồn thôi
Hải hà công đức như sông biển
Thiên địa thương yêu thương tựa khu đất trời
Suốt kiếp chỉ băn khoăn con cái trượt ngã
Một đời quên thất lạc Mẹ thân thích côi
Bao người Lễ Mẹ mừng hí hửng chúc
Thơ thẩn con cái ngồi khóc Mẹ thôi
(Lê Du Miên)
4. Mất Mẹ
Phụ hình mẫu xa xăm rồi suy nghĩ xót thân
Giờ phía trên ngăn cách tuổi hạc dương trần
Con khờ tối lại ngóng đầu ngõ
Cháu đần chiều qua loa đợi trước sân
Tiếng dạy dỗ hôm này ni vẫn nhớ
Lời khuyên nhủ bữa nọ mãi luôn luôn cần
Hoa chuyển vận White ngực mùi hương trầm tỏa
Nấc nghẹn lặng lẽ lễ báo ân
(Hoàng Hiện)
5. Đêm Vu Lan Nhớ Mẹ
Trăng khuya ngời sáng sủa ánh Vu Lan
Quê cũ trùng khơi biệt ngút ngàn
Khắc khoải lòng con cái hoài lưu giữ mẹ
Cao vời tuổi hạc hạc lắm gian ngoan nan
Bông hồng chuyển vận áo tủi lòng con
Lạc lõng thả mùi hương dạ héo hon
Người tớ thất lạc u chuyển vận hoa trắng
Tôi phận đơn độc – Mẹ vẫn còn
“Mẹ già nua như chuối tía hương
Như xôi nếp một, như lối mía lau”
Trớ trêu mang đến cảnh thương đau
Biển Đông sóng vỗ dạt dào tình thâm
“Công phụ vương như núi Thái Sơn
Nghĩa u như nước nhập mối cung cấp chảy ra”
Mơ ngày u sinh sống mặt mày ta
Cúc vàng dưng u làm quà tặng Vu Lan
Mẹ ơi u với biết không?
Đời con cái vắng vẻ u như còng thất lạc ngoe!
(Trường Phong)
6. Đời Con Đã Mất Mẹ Rồi
Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi vẫn qua loa đời
Lần thứ nhất tôi hiểu
Thân phận con trẻ mồ côi
Quanh tôi người nào cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để làn nước đôi mắt chảy
Là không còn khổ sở chuồn rồi
Chuông miếu giá buốt rơi rơi
Hoàng hít phủ xung quanh mồ
Tôi thấy tôi thất lạc mẹ
Như thất lạc cả bầu trời
(Xuân Tâm)
7. Sắc Hoa Nhớ Mẹ
Hoa White con cái chuyển vận thất lạc u rồi
Chạnh lòng lưu giữ u dạ khôn ngoan nguôi
Lời ru một thuở đâu còn nữa
Đau khổ sở muôn trùng lệ mãi rơi
Lần lựa thời hạn cứ đẩy đưa
Tình con cái thương u biết sao vừa
Mẫu kể từ hiền đức nhẹ nhàng đâu còn nữa
Khó thể dò xét đi ra được thủa xưa
Mẹ vẫn mang đến con cái những ước mơ
Tình thâm nám hình mẫu tử cho tới vô bờ
Chiều tàn bóng u nhòa hỏng ảo
Chuối chín bên trên cây rụng bất ngờ
Con thất lạc u rồi sinh sống vất vơ
Đường đời gian truân cho tới bơ phờ
Trong mơ cứ suy nghĩ là còn mẹ
Tỉnh giấc giật thột dạ ngẩn ngơ
Mỗi phen lưu giữ u lệ rơi tuôn
Đau xót tim con cái những nỗi buồn
Kỷ niệm xa xưa còn lưu giữ mãi
Thương con cái u khổ sở cho tới ngập hồn
Một đời của u đẫm phong sương
Sinh tử biệt ly chuyện khó khăn lường
Duyên nghiệp tự động lòng này biết trước
Con thất lạc u rồi thất lạc yêu thương thương
Hoa White con cái chuyển vận lên ngực này
Con tim nức nở nhận niềm đau
Công ơn của u ko đền rồng đáp
Mẹ đã đi được rồi con cái khóc đây
Nguyện cầu hồn u ngủ nồng say
Tỉnh tọa thiên thu khu đất PHẬT này
Con con trẻ thế gian buồn vĩnh biệt
Một thân thích Côi cút sinh sống lưu đày
(Vũ Hùng Việt)
8. lõi Tìm Mẹ Đâu?
Sao con cái gọi Mẹ ko ơi?
Lòng con cái buồn lắm một trời xót xa!
Sáng ni Mẹ bảo rằng là:
“Chiều về Mẹ tiếp tục mua sắm đá quý mang đến con…”
Và rồi con cái đợi mỏi mòn
Mẹ về khu đất giá buốt quăng quật con cái điểm này!
Lệ lòng sao vượt lên đắng cay
Trời ơi sao nỡ chuẩn bị bày biệt ly
Mẹ ơi! Về với con cái đi…
Đừng xa xăm con cái nhé chớ chuồn một mình!
Mẹ ở yên lặng cơ lặng thinh
Để con cái ở lại chỉ bản thân con cái thôi
Giờ con cái thất lạc Mẹ thiệt rồi!
Từ ni con cái sinh sống không cha mẹ điểm này!
Mẹ về với dông tố ngàn mây…
Con dò xét đâu được mon ngày xa xăm xưa
(Ngọc Nghĩa)
9. Mẹ Và Con
Cơn mưa rộng lớn mang đến bùn non ngập nước
Mẹ khom người bên trên miếng lúa tươi tỉnh xanh
Cưu đem con cái một vừa hai phải thôi tuổi hạc tròn xoe trăng
Giấc ngủ thiếu thốn miếng cơm trắng ăn dè dặt.
Con lối xình lầy lội u rút chân từng bước
Miếng vải vóc dày cột bụng nâng con cái lên
Đường bóng lắm con cái ơi u trượt trượt bao nhiêu lần
Thân non nớt, tuổi thọ còn non nớt.
Có những tối trận mưa nhiều năm ko ngớt
Vài ánh đèn sáng lèo tèo kẻ chuồn qua
Một thân thích 1 mình u lắm băn khoăn xa
Ngồi dựa sườn lưng nhập vách tre nhằm ngủ.
Con giẫy trong thâm tâm trưa hè nắng nóng lửa
Mảnh áo bên trên bản thân ko đầy đủ non mang đến con
Biết làm thế nào phía trên cái nón lá lại mòn
Mẹ xoay người trả sườn lưng về phía đằng trước.
Trái túng non u luộc lên lấy nước
Làm canh chan nuôi con cái rộng lớn từng ngày
Sanh con cái đi ra u hơ hổng song tay
Con vẫn thất lạc u bị tiêu diệt niềm ước mong.
Bao năm rồi con cái vẫn theo đòi từng bước
Thương lưu giữ về con cái mãi mãi một hình hài
Nhỏ bé nhỏ lắm con cái ơi ! Nhưng vẫn nối dài…
(Vân Minh)
10. Nhớ Mẹ
Nhớ u lắm khi thu về se lạnh
Mắt u buồn lo ngại nỗi xa xăm xăm
Mẹ nom con cái với nỗi nhớ âm thầm
Biết mai này mẹ xa xăm con cái mãi mãi
Con đau nhức biết mẹ ko khỏe lại
Dáng hao còm u mệt rũ rời nhường nhịn bao
Rồi tháng ngày hốc hác lại xanh xao xao
Mang trọng dịch u chỉ ở thiêm thiếp
Thương u lắm chẳng biết làm chi hết
Biết làm thế nào nhằm cứu giúp u bây giờ
Mỗi khoảng thời gian con cái hồi hộp đợi chờ
Mong mang đến u sớm được mau bình phục
Con nỗ lực đút u từng hớp sữa
Mà nghe tim nhức nhối cứ giăng đầy
Mẹ ở cơ với thể xác hao gầy
Con nhức lắm biết u buồn rưng lệ
Mẹ nỗ lực hớp từng thìa sữa nhẹ
Chỉ ngóng rằng u khỏe khoắn lại nằm trong con
Nhưng dịch tình từng khi lại nặng hơn
Mẹ đi ra chuồn – quăng quật con cái thơ – vĩnh viễn…
Nỗi buồn này rộng lớn nỗi thất lạc u đây
Con nhức lắm – nghe tim mình – vụn vỡ
Con ôm u tuy nhiên lòng bâng khuâng lệ
Mùa thu về con cái nhớ mẹ, u ơi…
Rồi từ phía trên con cái mãi mãi đơn côi
Nơi xa xăm xứ một mình ôm gối lệ
Để tối về riêng rẽ lòng con cái than vãn thở
Nỗi nhức nào rộng lớn mất mẹ người ơi…
(Đức Nguyên)
11. Thương Nhớ Mẹ Hiền
Từ phía trên con cái thất lạc u rồi
Hương lòng một nén ngàn đời cơ hội xa
Người tớ với u với cha
Mà sao con cái u đột là mồ côi
Mẹ trở về vùng xa xăm xôi
Đau lòng con cái lắm u ơi sớm chiều
Còn ai nồng hậu thương yêu
Còn ai dạy dỗ bảo những điều nên ngay
Mẹ về mặt mày Chúa với ngài
Để con cái ở lại hôm sớm lưu giữ thương
Vòng tay kính cẩn nén hương
Thương mang đến đời u vì như thế con cái tảo tần
Đời u là cả gian ngoan truân
Nuôi đàn con cái đần chẳng màng tấm thân
Một đời khổ sở cực kỳ mon năm
Chỉ ngóng con cái được muôn phần rét no
Hiếu tình con cái vẫn ko lo
Chén cơm trắng chén con nước cho tất cả những người u thương
Giọt mưa chảy ngược nhập lòng
Vẫn nghe giờ đồng hồ u như còn đâu đây
(Lưu Vĩnh Hạ)
Mẹ là kẻ cực kỳ vất vả sinh đi ra tất cả chúng ta, nuôi dạy dỗ tất cả chúng ta nên người, nhập xuyên suốt quy trình cơ u ko hề than vãn cầu xin 1 câu, cũng vì như thế lòng thương cảm con cháu vô hạn và sẵn sàng quyết tử vô ĐK của u. Tình cảm ấy linh nghiệm biết bao, ko gì rất có thể trình diễn miêu tả nổi.
Thời gian ngoan trôi qua loa thời gian nhanh ko hóng một ai, sức mạnh và tuổi thọ của u cũng tiếp tục giảm xuống theo đòi thời hạn, chủ yếu nên là chúng ta hãy luôn luôn trân trọng u bản thân, dành riêng thời hạn giúp sức quan hoài và hiếu hạnh nhằm ko khi nào nên hối hận hận vào trong ngày u đi ra chuồn.
Như một phần quà tri ân những người dân u, tôi đã thuế tầm tuyển chọn tập dượt bài xích thơ về mẹ, kỳ vọng tiếp tục truyền đạt vừa đủ xúc cảm và thực miêu tả đúng đắn những gì tuy nhiên u vẫn dành riêng cho con cái.
Xem thêm: eva mê đọc truyện
Bình luận