Edit by Nghi Nghi
Long tộc đem xuất xứ kể từ thời Thượng Cổ, con cái Long thượng cổ nhất trần gian đó là Thanh Long Tử Hàm thần thú của chân thần Thiên Khải. Trong sáu vạn năm Mộ Quang nhận chức vị Thiên Đế, phần rộng lớn hàm ấn của những cấm địa bên trên trần gian đều người sử dụng long ấn là chủ yếu, nhằm đảm bảo nhân lừa lọc không xẩy ra tác động bởi trận chiến tiên yêu thương, năm cơ khi nhà vua nhân lừa lọc được sinh rời khỏi, hộ long đại trận điểm Tử Vi Tinh nằm khểnh cơ, là vì đích thân thiết Mộ Quang dẫn đến.
Long ấn bên trên kim đơn của Trọng Chiêu lại trùng khớp là Kim Long ấn ký.Bạn đang xem: bạch thước thượng thần
"Kim long ấn ký!" Hi Vân còn ko phanh mồm, Thọ An đang được khích động chỉ về phía Trọng Chiêu, nhị đôi mắt sáng sủa rực lên, "Là hắn, hắn đang được xông vô long trận, ham muốn sát hại Tử Vi Tinh!"
"Thọ An, tháo lui rời khỏi." Hi Vân khẽ quát tháo một giờ, buông Trọng Chiêu rời khỏi, liếc nhìn một lượt những sắc mặt mũi không giống nhau của những chưởng môn, tiếp sau đó quan sát về phía Kim Diệu, khẽ cúi đầu, "Tiên tọa, sát hại Tử Vi Tinh, thực hiện nhiễu loàn khí vận nhân lừa lọc, nên giết!"
Trước rừng Ngô Đồng tức thời yên lặng, sắc mặt mũi Phục Linh đại trở thành ham muốn phanh mồm, mặt mũi tai lại nghe được tiếng nói cảnh cáo của Trấn Vũ.
"Nếu hắn ko phản bội tiên tộc, làm thế nào đã có được ngày ngươi nằm trong hắn hoàn toàn có thể cút cộng đồng đường?"
Thân hình Phục Linh cứng lại, bắt chặt nhị tay, mím môi rũ đôi mắt.
Khóe mồm Trấn Vũ tương đối nhếch lên, tuy nhiên sắc mặt mũi lại đem vẻ trịnh trọng, quan sát về phía Kim Diệu thưa.
"Kim Diệu tiên tọa, việc này là chuyện riêng biệt của Tiên tộc người, bổn tọa ko tiện ở lại phía trên, cáo kể từ."
Vừa thưa Trấn Vũ một vừa hai phải liếc nhìn Trọng Chiêu một cơ hội lênh láng ngụ ý, đùng một phát phanh miệng: "Trọng Chiêu tè tử, Yêu tộc tớ khoái ý ân rán, không nhiều nếu không muốn nói là rất ít quy củ như thế, nếu như Tiên tộc ko dung ngươi, cửa ngõ rộng lớn của Lãnh Tuyền Cung tớ, vĩnh viễn vì thế ngươi rộng lớn mở!"
Trấn Vũ mỉm cười rộng lớn một giờ, vung tay lên, đám người của Lãnh Tuyền Cung ngay lập tức bặt tăm ở trước rừng Ngô Đồng.Xem thêm: chiếc bật lửa và váy công chúa truyện
Cách cơ ko xa xôi, Mộ Cửu còn đang được ham muốn coi náo sức nóng, Hoa Hồng lại bắt lấy cánh tay hắn, lẹo tay kính chào Kim Diệu.
"Chuyện riêng biệt của Tiên tộc, Hạo Nguyệt Điện tớ cũng ko tiện ở lại phía trên." Hoa Hồng thưa hoàn thành, nằm trong Mộ Cửu bặt tăm bên trên điểm.
Ngay ngay tức khắc, Yêu tộc ở trước rừng Ngô Đồng đều theo đuổi nhị người bọn họ giải thể thật sạch.Yêu quang quẻ lóe lên, Hoa Hồng nằm trong Mộ Cửu xuất hiện nay ở ngoài Tiêu Dao Các, Mộ Cửu bĩu môi coi kịch còn ko đang được thèm, "Tiểu hoa, náo sức nóng rộng lớn như thế, nường kéo tớ đi làm việc gì? Thêm nữa, Trọng Chiêu cơ cho dù sao cũng chính là sư huynh của tè Bạch Thước, tất cả chúng ta cút rồi, người thưa hứng mang đến hắn tiếp tục không hề một ai."
Vẻ mặt mũi Hoa Hồng như loại đang được coi người ngốc tuyên bố, "Ngươi đem ngốc hay là không, tất cả chúng ta thưa hứng mang đến hắn chỉ càng khiến cho hắn nhanh gọn lẹ bị xử bị tiêu diệt. Hôm ni hắn cứu vớt Phục Linh, Kim Diệu chắc chắn là đem lòng ham muốn đảm bảo hắn, tất cả chúng ta ở lại cơ, tiếp tục chỉ thực hiện Kim Diệu thêm thắt khó khăn xử."
Hoa Hồng thưa hoàn thành cút vô vào viện, những nội rỗng tuếch trống rỗng ko một bóng người, không hề tương đối thở của Phạn Việt, Tàng Sơn thì đang được bày rời khỏi vẻ mặt mũi thống khổ ở vô sảnh.
"Điện ngôi nhà đâu?"
"Chủ tử mới nhất một vừa hai phải rời ngoài Phượng Đảo rồi."
Lúc đó lại rời ngoài Phượng Đảo? Chắc chắn là cút Bất Ki Thành.
Hoa Hồng nhíu ngươi, Trọng Chiêu sát hại Tử Vi Tinh, không chỉ không tồn tại kỳ vọng vô Thiên cung, mà còn phải bị trừng trị, Bạch Thước lại lanh lợi như vậy, chắc chắn là ko thể nhằm Trọng Chiêu nên Chịu đựng trường hợp xấu xa nhất. Nha đầu cơ ngang bướng như thế, kiêng dè là vì thế Trọng Chiêu tới cả trời mong muốn chọc thủng......
Hoa Hồng tâm niệm một vừa hai phải động, hóa rời khỏi một con cái hạc giấy tờ ném về phía ko trung, hạc giấy tờ ở thân thiết ko trung vẫy cánh, một lối đi Yêu giới.
Bình luận