Anh chỉ đến bên em lúc buồn: có thực sự là chuyện đáng buồn?
Ta thường kêu than về việc một ai đó chỉ tìm về ta khi họ buồn, còn dịp vui lại nghỉ ngơi bên fan khác. Vậy giả dụ họ không còn tìm cho ta...
Bạn đang xem: Anh chỉ đến bên em lúc buồn: có thực sự là chuyện đáng buồn?

Ta thường than thở về vấn đề một ai đó chỉ tìm đến ta khi họ buồn, còn thời gian vui lại làm việc bên bạn khác. Vậy trường hợp họ không còn tìm mang lại ta đa số lúc buồn nữa, liệu ta gồm ngừng ân oán trách?

Nỗi buồn giống như căn bệnh dịch lâu lâu tái phát của một tín đồ bị câm. Người bệnh sẽ có xu hướng tìm tới bác sĩ quen nhằm khỏi buộc phải "kể bệnh" vẫn hối hả được đưa ra phương hướng điều trị. Tin tưởng và share nỗi ai oán với một tín đồ đã nắm rõ tính tình, phương pháp hành xử với câu chuyện của chính mình luôn xuất sắc hơn một người không quen biết đến ta với ko gì ngoài ra chuyện đau khổ, chính vì "Old friends can give advice, while new friends only know a half story". Ta không lo bị chê cười là người yếu đuối, không lo ta mất điểm trong mắt họ, không sợ họ rời khỏi mình vị mình là người phiền toái.
Nỗi bi ai buông ra thành lời cũng đều có nghĩa lớp khía cạnh nạ thường ngày của ta được gỡ xuống, trước mặt chúng ta bấy tiếng ta chỉ trần trụi là kẻ cần một chỗ dựa, trong giây phút hoặc mang tính dài lâu. Vậy nên, trường hợp ai đó tìm tới ta cơ hội buồn, tức là ở chỗ ta chúng ta không mong muốn được ghi thêm điểm tuyệt hảo nào nữa. Xin chúc mừng do ta được chúng ta tin tưởng, khi thú vui là thứ tiện lợi khoe ra với nhiều người, còn nỗi bi quan muốn được đề cập lể phải gồm "the chosen one". Mà lại cũng nhớ rằng buồn, trường hợp chẳng mấy lúc họ nhắc với ta về niềm vui họ có, tất cả những gì kết nối giữa hai fan chỉ là "Hôm nay ai oán quá" và "Sao thế? nhắc nghe coi". Mối tương tác sẽ kết thúc khi họ hết buồn, lịch sự để lại lời cảm ơn với "Muộn rồi, ngủ thôi", nhưng quên rằng giờ ngủ của ta sẽ qua mất vài tiếng đồng hồ thời trang để dành thời gian cho ta đóng vai một chưng sĩ trung tâm lý.
Đến dịp "Anh chỉ đến bên em thời điểm vui", ta có thỏa mãn nhu cầu hơn không? Kẻ tinh tế cảm chắc chắn rằng lại coi đấy là điều đáng buồn. "Anh chung cục cũng ko coi em là người đáng nhằm anh tin tưởng, điều anh nói cùng với em, anh cũng có thể nói rằng với bất cứ ai khác". Được "vui lây" cùng một fan khác giờ đây lại trở thành dấu hiệu cho một sự đại trà.
Xem thêm: Bài Báo Cáo Thực Hành Kiểm Định Aspirin ), Báo Cáo Thực Hành Thí Nghiệm 2: Điều Chế Aspirin
Vậy nếu như "Anh chẳng thèm đến mặt em lúc bi đát hay kể cả lúc vui" thì sao? đương nhiên đó là điều đau khổ nhất, khi mà lại ta ví dụ còn không mở ra trong danh sách những người được sẻ chia khi có bất kỳ chuyện gì xảy ra với họ. Thậm chí còn một tin nhắn chủ động xin được phân phối đi thời gian để triển khai kẻ các chuyện "Dạo này cố gắng nào?" của ta, cũng trở thành rẻ rúng lúc bị họ phớt lờ. Một bạn từng đề cập về việc họ bi hùng hay vui mỗi ngày, giờ không hề hứng thú với vấn đề cho ta biết nửa năm quahọ đang sống thế nào nữa. Đó là khi ta biết họ vẫn tự tìm ra một vị chưng sĩ tài giỏi hơn, hoặc bằng cách nào này đã khỏi dịch lâu rồi.

Thế thì "Anh hễ bao gồm chuyện vui tốt buồn, là lại tìm tới em" có thực sự là thiết bị ta cần? Ham ước ao của con tín đồ vốn là vô đáy, ta sẽ nhận thấy mình bên cạnh đó không phải thứ này lắm khi đã bao gồm nó trong tay. Vào đêm lắng nghe chuyện bi đát vui của một người và niềm nở khai thác cuộc sống đời thường của chúng ta một bí quyết thụ động, ta từ từ lại tự đặt ra thắc mắc "Vậy còn cảm hứng của em, anh có quan tâm miếng như thế nào không?". Sự ích kỉ như một phiên bản năng lại bước đầu trỗi dậy, ta yên cầu phải "có qua có lại mới toại lòng tui".
Như vậy, thì làm thế nào để vừa không có tác dụng kẻ các chuyện vừa không biến thành nhân vật dụng phụ ngớ ngẩn nghếch trước sau gì rồi cũng rước vào thân toàn là đau khổ? Một vài bạn lựa lựa chọn không lắng nghe thêm gì nữa, và để cho công bằng, thì cũng không share gì nữa. "Nếu anh cứ mãi ích kỉ duy trì lấy nụ cười hay nỗi ảm đạm cho riêng biệt mình, anh đừng hòng hiểu thêm được gì về cảm giác của em". Vài bạn lại chủ động trở thành kẻ bị bệnh cho những người khác "nếm mùi chịu đựng". Người lại tìm về nhiều bác bỏ sĩ trung khu lí hơn, với hy vọng sẽ search ra phương pháp mới thần hiệu hơn của tín đồ quen cũ. "Cứ mở lòng ra mà share nỗi buồn với khá nhiều người, hình dáng gì chẳng có người tốt." Nỗi bi thương lúc ấy giống hệt như một trái táo bỏ lên đầu ta, còn tín đồ nghe là kẻ bị bịt bắt, tiếng nói của bọn họ là bé dao bên trên tay sẵn sàng phi về phía quả táo.
Xem thêm: Đặt Câu Với Từ Bằng Hữu Mang Nghĩa Khác Nhau, Đặt Câu Với Từ Bằng Hữu
Lắng nghe tình thực giúp ta trở thành fan tốt, tuy nhiên học cách biểu đạt được rất nhiều gì mình nghĩ và cảm xúc lại đến ta quyền được cảm thông. Làm cho người giỏi hay ý muốn được đối xử công bằng, hoàn toàn là đưa ra quyết định của bạn.